Lý Tĩnh Chi là một phụ nữ sinh sống ở Tây An, Thiểm Tây. Vì làm việc ở công ty xuất khẩu, bà thường xuyên phải đi công tác vài ngày để đến gặp các nhà cung cấp.
Những năm 1980, Lý Tĩnh Chi, ở Tây An, Thiểm Tây làm việc cho một công ty xuất khẩu ngũ cốc và khi đến kỳ thu hoạch, bà phải đi công tác vài ngày để đến gặp các nhà cung cấp ở vùng nông thôn.
Trong một lần đi công tác tháng 10/1988, bà bất ngờ nhận được thông báo “Con trai cô đã mất tích”.
Đứng lên từ gục ngã, người mẹ kiên cường tìm con hàng chục năm
Lý Tĩnh Chi vội vàng về nhà với đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Lúc đó, Mao Dần – con trai của bà mới chỉ 2 tuổi 8 tháng. Bé thường được gọi là Gia Gia. Trên đường được đón từ trường mẫu giáo về, hai bố con có dừng lại một chút để mua nước. Nhưng chỉ sau một hoặc hai phút không để mắt đến con, Gia Gia đã biến mất.
Lý Tĩnh Chi nhủ thầm, “Chắc con mình đi lạc thôi, ai đó tốt bụng sẽ tìm thấy và đưa cháu về nhà”. Nhưng cả gia đình đợi mãi mà vẫn không thấy con đâu.
Sau một tuần trôi qua, người mẹ biết không thể cứ chờ đợi mãi như vậy. Bà in 100.000 tờ rơi có ảnh con trai, đi khắp nơi để dán hình, dò hỏi từng người qua đường tại các bến xe buýt và nhà ga ở Tây An. Bà cũng đăng thông báo tìm người mất tích trên báo địa phương. Tất cả đều không thu về kết quả.