Tại sao nhiều người luôn than thở rằng không giữ được tiền? Bạn đã bao giờ ở trong tình trạng tiền vừa có lại tiêu hết? Nếu vậy hi vọng qua câu chuyện ” Tài sản của cha ” này, bạn có thể nhận được câu trả lời từ nó.
Câu chuyện diễn ra vào nhiều thế kỷ trước, thời đó có một thương nhân ở thị trấn, không chỉ làm ăn từ hai bàn tay trắng còn sống rất tiết kiệm tích lũy được rất nhiều của cải. Lúc lâm chung, ông gọi con vào giường bệnh dặn dò: “Con hãy nhớ, cả đời này cha đã vất vả rồi. Để lại cho con không chỉ có tiền bạc đất đai, ta còn muốn dặn dò con ba điều quan trọng. Những điều này so với của cải còn quý giá gấp vạn lần. Ta hy vọng con có thể ghi nhớ suốt đời.
Đầu tiên, dù của cải của con có nhiều đến mấy cũng đừng phung phí nó, nếu không ngày tháng dài rộng nó cũng sẽ bỏ con đi;
Thứ hai, nếu của cải đã mất đi thì không cần phải hối tiếc;
Thứ ba, không có chủ sở hữu cố định của tài sản, vì vậy đừng để tài sản mất đi con ạ!”
Sau khi vị doanh nhân già ra đi, cậu con trai nhanh chóng quên lời dặn của cha. Cả đời người cha đã hạn chế việc sử dụng tiền của anh ta, giờ đây khi tất cả tài sản trong gia đình thuộc về một mình, anh quyết định nghỉ việc tận hưởng niềm vui cuộc đời. Đầu tiên anh ta mua một biệt thự cạnh bờ biển, cùng bạn bè ngày ngày mở tiệc, vui chơi. Trong vòng chưa đầy một năm, không chỉ tiêu hết số tiền cha để lại, người thanh niên cuối cùng ngay cả căn biệt thự cũng đem ra bán đấu giá để trả nợ, bạn bè xung quanh đều rời bỏ anh ta. Cứ tưởng tài sản cha để lại đủ khiến anh ngông cuồng cả đời, không ngờ lại rơi vào cảnh sa đọa như vậy. Sau khi bị đuổi ra khỏi biệt thự, anh thuê một ngôi thô sơ trong một khu ổ chuột với số tiền ít ỏi còn lại.
Một đêm nọ, người con trai nghĩ đến lời khuyên của cha mình trước khi chết, hối hận vì không nghe lời cha, anh ta phải thừa nhận tầm nhìn của cha mình. Từ đó, anh quyết tâm lấy lời khuyên của cha làm phương châm sống, thực hiện di nguyện của cha. Anh cho rằng tiền tiêu hết cũng như lời khuyên thứ hai của cha không nên tiếc nuối, than thở về bản thân, về những gì mình đã mất, phải giữ tâm trạng vui vẻ để làm việc và kiếm tiền.
Một ngày, khi đi làm từ sáng sớm, anh gặp một ông già nằm co quắp bên vệ đường nhưng trong bộ vest sang trọng, anh bước đến hỏi: “Ông có cần giúp đỡ không?” Ông nói với người thanh niên: “Tôi tình cờ gặp cướp trên đường, hắn đã lấy trộm hết tiền của tôi khiến tôi trở nên như vậy. Hiện tại tôi không thể liên lạc với gia đình và cần một số tiền để về nhà. Cậu có thể cho tôi mượn một ít được không?”
Con trai của người thương gia do dự một lúc, và chợt nhớ ra lời khuyên thứ ba mà cha anh đã dạy, anh cho ông lão vay một ít tiền. Ông lão rất biết ơn nói với ông rằng sẽ trả ơn. Anh thanh niên không để tâm đến lời nói của người này, tiếp tục đi thẳng.
Một tháng sau, ông lão hôm trước cử người đến thăm, hóa ra ông ta rất giàu có, lần này ông sai người đi tìm con trai người thương gia để trả ơn, ông đã sắp xếp cho anh thanh niên hơn mười lần so với vị trí hiện tại. Anh ấy cũng không từ chối, cảm thấy rằng đây là cơ hội để bản thân đứng lên và nhất định phải nắm bắt lấy. Con trai của doanh nhân già thực sự đã làm rất tốt. Trong vòng chưa đầy ba năm, người thanh niên đã tích lũy được khối tài sản mặc dù không bằng cha mình nhưng anh ta đã đạt được nhiều thứ quan trọng hơn sự giàu có.