Khủng hoảng luôn là vấn đề “đáng sợ” đối với bất cứ doanh nghiệp nào, dù lớn hay nhỏ. Trong thời gian qua, chúng ta đã chứng kiến những cuộc khủng hoảng quét qua những doanh nghiệp đầu ngành, như chuyện Bách Hóa Xanh gặp khủng hoảng với khách hàng và truyền thông trong tâm dịch hay mì Hảo Hảo phải giải trình chất lượng khi có lô hàng xuất khẩu bị Ireland trả lại vì chứa Ethylene Oxide. Vậy khủng hoảng thực chất là gì, doanh nghiệp làm sao để nhận diện và quản trị nó cho đúng?
Bản chất của khủng hoảng
Khủng hoảng là một thời điểm quyết định. Sự lựa chọn cách đối mặt với khủng hoảng hiện tại và cách quản lý khủng hoảng có thể dẫn đến nhiều sự khác biệt về kết quả. Các quan điểm quản lý chỉ ra rằng cần phải vạch ra ranh giới giữa một vấn đề và một cuộc khủng hoảng. Tất nhiên, các vấn đề là rất phổ biến trong kinh doanh. Tuy nhiên, một cuộc khủng hoảng thường không phổ biến như vậy.
Sau các cuộc khủng hoảng lớn, các công ty thường chịu sự giám sát của truyền thông và chính phủ, can thiệp vào hoạt động kinh doanh bình thường và gây thiệt hại cho lợi nhuận của công ty. Các cuộc khủng hoảng danh tiếng có thể đặc biệt khó phục hồi đối với các doanh nghiệp khi họ cố gắng tái hòa nhập và xây dựng lại lòng tin với các bên liên quan. Tuy nhiên, điều này không phải là không thể.
Khủng hoảng có thể được xuất phát từ các nguyên nhân sau:
– Khủng hoảng kinh tế (suy thoái, thị trường chứng khoán sụp đổ…).
– Khủng hoảng vật chất (tai nạn công nghiệp, lỗi sản phẩm, đứt gãy chuỗi cung ứng…).
– Khủng hoảng nhân sự (đình công, tệ nạn tại nơi làm việc…).
– Khủng hoảng hình sự (giả mạo sản phẩm, hành động khủng bố…).
– Khủng hoảng thông tin (đánh cắp thông tin độc quyền, tấn công mạng…).
– Khủng hoảng danh tiếng (nhái thương hiệu, đồn đoán hoặc vu khống…).
– Thiên tai (động đất, lốc xoáy, lũ lụt, hỏa hoạn).